Trong màn đêm nghe bốn tường vấy đọng
Ta đếm buồn thời khắc trãi qua nhanh
Không gian kia như sợi chỉ mành
Len lén nhẹ thu hồn chìm lắng
Tai cứ nghe thì thầm vang vẳng
Ngõ đường tình rộng mở ngày mai
Ôi ... bóng đêm cứ tiếp nối u hoài
Ai?
Ai có biết ngày mai trời trong sáng?
Trăm ước mơ chỉ là vầng nghệch ngoạch
Đường đi về bao ngõ tối chông gai
Hạnh phúc nào ta gìn giữ được ai?
Xin ý nghĩ đừng bao giờ đến nữa
Mỗi tin yêu vẩn là vầng trăng giữa
Lệ tuôn trào xin nước chảy ngược tim
Nắng ban mai dù nắng ngã chìm
Ta vẫn sống với ước mơ không tới.